Kể Từ Mai

tháng 1 13, 2017
Kể từ mai anh sẽ tập quên em
Quên mùa thu bao êm đềm hạnh phúc
Quên thời gian đã hằn trên giấy mực
Quên yêu thương thổn thức suốt canh dài

Kể từ mai đường cũ sẻ làm hai
Chúng mình quay lưng anh thôi dừng bước tiếp
Về phía có em, cuối hàng cây xanh biếc
Đang chực ngả màu nuối tiếc mùa qua

Kể từ mai kẻ ở lại, người xa
Thời gian chắc sẽ xóa nhòa đi hơi ấm
Của phút giây tưởng chừng chẳng bao giờ vụt mất
Bỗng lụi tàn nhòe đôi mắt trong mưa

Kể từ mai anh sẽ gọi kỷ niệm là ngày xưa
Nếu ai có hỏi, trả lời: "ừ. Do số phận"
Sẽ cố khiến đầu óc mình luôn thật bận
Để lãng quên đâu đó một nụ cười.


Chia Sẻ Bài Viết

Tôi thích đọc sách, tìm hiểu về mọi thứ, những câu chuyện, những chia sẻ về cuộc sống này, nó làm cho tôi thấy cuộc đời còn nhiều những thứ tươi đẹp và hạnh phúc... nhưng những câu chuyện và những thứ ấy đồng thời cũng làm tôi đau khổ và chạnh lòng vì tôi chợt nhận ra những thứ đó tôi không thể nào có được trong cuộc đời mình nếu như tôi cứ mãi cô đơn một mình...

Bài Viết Liên Quan

Bài Tiếp Theo
« Prev Post
Bài Trước Đó
Next Post »